Thứ Năm, 11 tháng 9, 2008

Ghét ơi là ghét!

Bao nhiêu là thứ ...

Mở mắt chỉ thấy muốn nhắm mắt ...

Sáng HN mưa.

Chiều SG mưa.

Tối thì SG mưa luôn trọn gói ... Gió gì mà khiếp ...

Từ dạo phải đội Helmet tới nay, chẳng buồn mặc áo đi mưa nữa. Mặc làm gì nhỉ?!

Cảm giác mình đang ở trọ trong chính nhà mình, bởi sáng đi tối mịt mới về. Mà có phải ham công tiếc việc gì ở cơ quan đâu. Giờ thì toàn ở ngoài đường thôi. Chị không cằn nhằn mới lạ! Mà cũng chẳng biết làm sao! Cũng chả ra làm sao!

Thi cử thì dồn dập.

Công việc thì cứ ùn ùn tới. 4 còn 2 mà việc không bớt, cứ thêm. Chắc cũng sắp lơ ngơ chả biết mình là ai, như cái kiểu ăn mà chả biết ăn gì, uống mà chả biết uống gì, nghĩ mà chả biết nghĩ gì - cái kiểu mà bọn nhỏ GHÉT ƠI LÀ GHÉT.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét