Thứ Sáu, 9 tháng 5, 2008

Mưa "trên tháng ngày đã qua"

Mới mưa đầu mùa mà đã vất vả rồi. Mưa không lớn, nhưng vừa dứt mưa là nước hối hả tràn vào. Tay mỏi nhừ vì tát nước và thấm nước vắt vào xô, rồi xách ra ngoài sân đổ. Kiểu này coi như tập gánh gồng xách nước mướn cũng được, mỗi tội chẳng kiếm đâu lá sen thả trên mặt nước cho nước bớt sóng sánh .

Chiều mưa. Nhắm mắt nghe mưa mà không muốn mở mắt ra vì biết thức dậy sẽ ... tát nước . Nhưng không trốn tránh được. Cứ phải mở mắt ra thôi. Tốt xấu gì cũng mở mắt ra (rồi lúc khác nhắm cũng được ).

Tháng 5. Mưa buồn hơn mưa tháng 10 không nhỉ!

Một đêm mưa năm nào, nghe đĩa MP3 Tuấn Ngọc mượn của Huê, nghe Trên tháng ngày đã qua mà bất giác rùng mình bởi chút run rẩy trong giọng ca Tuấn Ngọc ... nghe như rạn vỡ ...




Trên tháng ngày đã qua
                 Từ Công Phụng

Rung một cánh nhạc buồn
biết có hay người khóc trên cung đàn lẻ loi
Rơi một ngấn lệ sầu
Có ai hay người khóc cho duyên tình bẽ bàng

Rung một cánh nhạc buồn
Rơi một ngấn lệ sầu
có ai hay người khóc trong tinh cầu lẻ loi

Ngoài kia mưa là những giòng lệ rơi
Theo cuộc tình khi cơn bão đi qua đời mình
Người ơi, người ơi tìm đâu thấy nửa đời xuân thắm
Với tình yêu chúng ta như giọt sương sớm mai
như giọt sương sớm mai long lanh trên cánh hoa vàng

Gom môt chút nắng vàng
Hắt lên soi hạnh phúc trên tháng ngày đã qua
Em nhìn thấy chút gì
Có phải chăng rạn vỡ trong tâm hồn chúng ta

Thôi còn ngấn lệ này với một chút nhạc buồn
Hát lên cho đời sống vơi đi niềm đớn đau./.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét