Thứ Bảy, 31 tháng 5, 2008

Làm Mẹ nào!

- Chị nè, chị thích bé trai hay bé gái?

- Chị thích con gái vì số chị có nhiều con gái. Mừ, tới giờ chả thấy đâu. Đâu thể đẻ như Gà được .

- Em cũng thích con gái, nhưng có lẽ không nhiều người thích con gái.

- Nhưng năm nay hợp với con trai hơn.

- Thế ạ. Sáng em mới đi khám. Bé gái.

- Con gái tuối Tí thì ... có duyên. Chữ Mậu của năm nay thì thường hợp với con trai hơn.

- Nó gọi hai chị là mẹ được không? Em định hỏi lâu rồi, nhưng sợ ...

- Hèhè, chị có nhiều người đòi cho làm mẹ nuôi lắm í, đủ biết ... mát tay ra phết. Mát tay, không phải mad dây

- Đừng đọc nhầm thành mẹ T, mẹ ... Mìn nha chị 



Thấy thương con bé quá!
Chị em ở gần nhau, thôi thì lo lắng và lo được bao nhiêu hay nhiêu vậy!


!!

" ... Hiếu là tôn kính cha mẹ, thứ đến là không làm nhục cha mẹ ..."

Và con sẽ không im lặng làm ngơ nếu có ai đó mở miệng nói bất kỳ điều gì xúc phạm đến cha mẹ. Con sẽ chỉ có thể tránh thất lễ chứ không đối đãi tử tế được với những người như thế!

Dù người ta đã cố bình thường, nhưng tất cả chỉ là sự gượng gạo đến buồn cười.

Chị em con thì không cười.

Con mong con đã chọn cách cư xử đúng, như lời cha mẹ đã dạy, đã dặn.

Và thôi. Mọi thứ xem như qua hết!


Thứ Sáu, 30 tháng 5, 2008

Mẹ, con đã về!

Lần đầu tiên nghe bài hát này cách đây đã gần 2 năm.
Khóc.
Sáng tác: Mạnh Quân
          Trình bày: Mỹ Dung

Một sáng sớm trở về quê hương
Về trong câu hát âm vang đất trời
Ru rời ru cho ta ngọt bùi
Ấm áp ân tình xa xôi
Một con kênh, một bờ ao xanh
Hàng tre lưu luyến từng chiều hai đứa
Hỡi cánh diều tuổi thơ hôm ấy đâu còn

Trở về nơi tôi sinh ra từ đây
Biết bao con tim mừng vui đón mời
Nhìn tôi không dám tin là tôi một thời người làng quê ấy

Mẹ hiền ngồi đan chiếc áo mùa đông
Mái tranh co ro ngày đêm con đây trách lòng
Giọt nước mắt cất lên một tiếng sau cùng
Mẹ! Con đã về


          

Thứ Tư, 28 tháng 5, 2008

Em "hết" mảy may ...

Em đạp xe lòng vòng qua các con đường quen thuộc. Xe tải ... ồ nhiều xe tải lắm vì đã đến giờ xe được phép lưu thông.

Em chạy ào qua nơi cần đến, chẳng mảy may có ý định dừng lại. Và rồi em ồ lên: "Ơ, đâu phải xa thế này. Hình như mình vừa đi qua ..."


Em vừa đi qua thật.


Thế là em vòng lên vỉa hè, chạy ngược lại. Vỉa hè lát gạch con sâu thì em cũng là một con bọ đáng yêu đấy.


Em lại vù vù trên phố.



Người ta đi em cũng đi.

Người ta ngồi em cũng ngồi.

Duy em bó gối ngó sang một bên thì chẳng ai làm như em cả!


Em ngẩng mặt nhìn trời.

Xanh.

Em ngẩng mặt nhìn đêm.

Vời vợi.

Em thấy Cha dẫn con gái, Mẹ dắt con trai đi công viên.


Tay em vẫn bó gối.



Em nhớ ra mình đã thay đủ loại password một tháng tròn. Password là thứ không nên quên mà em lại chẳng hay nhớ. Nếu bắt em lạ lẫm với chúng, thà em không có chúng trong đầu còn hơn!


Em chỉ nhớ tiếng tích tắc đồng hồ ...

Đêm em vẫn một phút lại nhìn con số chỉ phút trên điện thoại nhảy múa ... Thế có điên không!

Em kết thúc điên cuồng bằng cách ... nhẹ nhàng ấn nút ... tắt.



Và thế là em "hết" mảy may ... 


Em thích giống Huệ đất này.

Thứ Tư, 21 tháng 5, 2008

Tình khúc thứ nhất.

        
         
          Lời: Nguyễn Đình Toàn - Nhạc: Vũ Thành An        


         Trình bày: Tuấn Ngọc

Tình vui theo gió mây trôi
Ý sầu mưa xuống đời
Lệ rơi lấp mấy tuổi tôi
Mấy tuổi xa người
Ngày thần tiên em bước lên ngôi
Đã nghe son vàng tả tơi
Trầm mình trong hương đốt hơi bay
Mong tìm ra phút sum vầy

Có biết đâu niềm vui đã nằm trong thiên tai
Những cánh dơi lẻ loi mù trong bóng đêm dài
Lời nào em không nói em ơi
Tình nào không gian dối
Xin yêu nhau như thời gian làm giông bão mê say

Lá thốt lên lời cây
Gió lú đưa đường mây
Có yêu nhau xin ngày thơ ngây
Lúc mắt chưa nhạt phai
Lúc tóc chưa đổi thay
Lúc môi chưa biết dối cho lời

Tình vui trong phút giây thôi
Ý sầu nuôi suốt đời
Thì xin giữ lấy niềm tin dẫu mộng không đền
Dù trời đem cay đắng gieo thêm
Cũng xin đón chờ bình yên
Vì còn đây câu nói yêu em
Âm thầm soi lối vui tìm đến

Thần tiên gẫy cánh đêm xuân
Bước lạc sa xuống trần
Thành tình nhân đứng giữa trời không
Khóc mộng thiên đường
Ngày về quê xa lắc lê thê
Trót nghe theo lời u mê
Làm tình yêu nuôi cánh bay đi
Nhưng còn dăm phút vui trần thế












































Thứ Ba, 20 tháng 5, 2008

Duyên kỳ ngộ (HMT)


Kịch bản này xảy ra chỗ nước non thanh tú. Chỉ có thi sĩ Hàn Mặc Tử và nàng Thương Thương thì kịch mới nổi.

Lời suối reo:

Đâu gió lên tầng mây che mắt lạ
Ta muôn năm len lỏi ở Đào Nguyên
Nước trong sáng lòng ta thơm vô giá
Sao không ai đi lạc tới non tiên.

Để ta dâng ta mời ai giải khát
Nếm cho bưa mùi vị nước trường sinh.
Ồ tiếng tiêu đâu bay ra man mác
Khiến nao nao nguồn thanh tịnh quanh mình.

Lời chim phụ hoạ:

Tiếng tiêu nao từ phương xa bay vẳng
Tiếng thanh thanh mà rất mực tương tư
Xuân đây rồi lan tràn như bóng nắng
Ta nên bay cho khỏi vướng sầu u.

Tiếng tiêu:

Vàng bay theo vàng đuổi theo vàng bay
Tiếng vàng này vừa mê này vừa say
Dồn qua phương Đông mặt trời chưa nóng
Dồn qua phương Tây màu sắc hây hây.

Ta là khúc Phượng Cầu Hoàng năm trước
Đem ân tình rải khắp cả trời duyên
Cho Quân Thuỵ lấy nàng Thôi thuyền quyên
Xuân vô cùng đến ngàn năm ơn phước.

Song le nàng vẫn luôn cách  biệt
Bến Ô Giang lành lạnh khúc thầm thương
Ta vẫn còn ngân bao lời tha thiết
Trong nắng mai dìu dịu mối sầu vương.

Chàng:

Mải vui tìm cành hoa trên cánh  bướm
Ai đưa ta lạc đến nước non này
Mùi cỏ lạ thơm như mùi nhuỵ chớm
Cùng tiếng tiêu đồng hợp chất nồng say
Đến đây rồi ta mơ niềm hận cũ
Đã bao năm nào thấy bóng giai nhân
Hoa lá bỗng xôn xao tìm thấy thú
Trong khi nầy lừng lẫy nhạc tường vân.

Lời suối reo:

Ồ sự lạ đã muôn đời thế kỷ
Đất Linh Sơn in dấu vết phàm nhân
Ta reo lên với đàn thông rủ rỉ
Cho lay bay tình ý ở xa xăm
Xin mời chàng tài hoa thi sĩ đó
Ngồi xuống đây bên thảm ngọc vườn châu
Hai tay chàng thử vốc vào nước nọ
Mát tê đi như da thịt nàng dâu.

Lời chim hót:

Ôi chàng kia, thực ra chiều phong vận
Hãy nghe ta cao hót khúc bình an
Này mặn nhựt tròn vo đương sáng láng
Gió đương lên vươn quyện tấm lòng ngày
Ta đã nghe danh chàng cao vời vợi
Như thơ ra đồng vọng cả thinh gian.

Chàng:

Nắng càng cao lòng ta càng hừng hực
Thơ lên rồi bay quá giải nhàn vân
Mùi hương đâu trong lời ca sực nức
E hư vô rung động cả phong trần
Ôi chao, mê toàn thân như khoái cảm
Như đêm xuân uống phải rượu quỳnh tương
Không đâu mà, có điều chi vừa chạm
Đến tâm linh - để báo hiệu phi thường.
Ta hãy giấu tiếng kêu trong cụm lá
Đừng cho ta nghe lờ lặng trời mây
Ta hãy ẩn mình vào trong kẹt đá
Để chờ xem sự lạ đến gần đây.

Nàng (ra):

Mây bay theo với mây bay
Mình sao ra nước non này mà chơi
Sáo ơi, dìu dặt chơi vơi
Buông mau âm điệu để mời nhân gian
Nắng cao ý muốn lan tràn
Ở đây vắng vẻ cây ngàn suối reo
Chim ơi hót khúc tương giao
Có người thục nữ lần vào Thiên Thai
Không gặp ai, chửa gặp ai
Duyên tình ngậm kín, tình hoài miên man
Tiêu tao đến nỗi bẽ bàng
Đi trong hiu quạnh gặp toàn bơ vơ.

Lời suối reo:

Ở đây có suối đoàn viên
Có cây phối hợp, có duyên Ngọc Vàng
Nước ta trong trắng ơi Nàng
Đọ xem trinh tiết có phần thanh cao
Cởi xiêm cởi áo ra nào
Xuống đây Nàng tắm cho dào dạt thơ

Nàng:

Ôi chao thơ ngầm bay theo giải nắng
Lộng vào trong xiêm áo mỏng manh sao
Tiếng cười ai vang trong im lặng
Khiến lòng ta hồi hộp biết dường bao.

Chàng (ở lùm cây ra):

Tiếng tiêu vương vấn vào nhau mãi
Ta chộ Nàng đây, gẫm lạ kỳ
Không duyên hồ dễ mong theo nắng
Xin nàng cười nụ với đôi mi.

Nàng (kinh ngạc):

Ở đâu chàng ở đâu ra
Xem trong cốt cách mới ra tính tình
E khi mình chửa biết mình
Nói câu kỳ ngộ in hình hổ ngươi
Chàng ôi, thốt chẳng nên lời
Không quen sao lại lả lơi chuyện trò.

Chàng:

Phải quê Nàng ở Đào Nguyên
Bởi chưng sắc đẹp lại thêm đa tình
Xuống đây tìm nợ ba sinh
Không may trời khiến ta mình gặp nhau.

Nàng:

Em là Trần Thương Thương
Ngụ ở bến Tầm Dương
Đi tìm chàng thi sĩ
Trong pho sách Kim Cương
Đi tới Tương Tư xứ
Tìm không ra người thương.

Chàng:

Em là Trần Thương Thương
Anh là Hàn Mạc Tử
Không phải cách âm dương
Còn có khi hội ngộ
Em là hoa mười phương
Anh là mây tứ xứ
Gặp nhau ở cạnh đường
Nói sao cho bằng khóc.

Lời chim hót:

Hỡi ơi người tục khác tình
Đến đây nhìn sững cho mình thêm ghen
Má ơi, má núng đồng tiền
Môi sao ướt đỏ ta thèm biết bao
Nắng ơi, nắng có lên cao
Làm sao da thịt hồng hào thế kia

Nàng:

Người mộng hỡi từ nay ta mới biết
Sao thơ anh nhuộm toàn màu ly biệt
Kêu không thôi và nức nở cả ban đêm
Nhạc thanh bai hoà trong cung cầm nguyệt
Với bao mầu sang sáng ửng duyên thơm
Em mê quá thi nhân Hàn Mặc Tử
Người trai tơ thuỳ mị như tình duyên.

Chàng:

Thương Thương em trời cho ta kỳ ngộ
Nói cho ta thần diệu của vàng bay
Đôi nhị thắm in trên màu rực rỡ
Đây đôi chim gù gật với niềm say
Anh van em cho anh quỳ san sát
Cho mùi xuân ngầm ngấm tận hồn anh
Thơ anh sẽ như trầm hương ngào ngạt
Toả lên cao lồng lộng giữa trời xanh.

Nàng:

Tất cả em là chân châu vô giá
Dành cho anh riêng hưởng hạnh phúc này
Em kết tinh ở bao thanh sắc lạ
Toà thiên nhiên đúc sẵn để mê say
Sao trời hỡi không cho em nguyền ước
Em theo anh mà hứng lấy sao rơi
Vẻ đài các còn nguyên trong khăn lược
Để làm chi, tình hỡi khi xa xôi.

Chàng:

Chỉ có em làm thơ anh mãnh liệt
Tình anh vang như luồng gió van lơn
Chỉ có em, lòng anh yêu tha thiết
Yêu điên cuồng không một phút nào hơn
Bây giờ đây khóc than niềm ly hận
Hỡi Thương Thương người ngọc của lòng anh
Ta nhìn em với bao lời ta thán
Khiến hoa chim nghe được cũng không đành.

Nàng:

Tình quân hỡi, muôn năm em chỉ muốn
Sống bên anh cho thắm được tình yêu
Mùa xuân em sẽ rất nhiều hoa bướm
Bởi thơ anh tô điểm đẹp trăm chiều.

Chàng:

Than ơi đời biệt ly chan chứa
Anh sắp đi với hai dòng lệ ứa
Cả đau thương dồn dập xót tâm bào
Khi xa em đã bao lần vọng tưởng
Mơ trong mơ làm hoảng hốt đêm trăng
Khi gần em tâm thần anh sửng sốt
Mùi yêu đương vương vít cả tâm hồn
Em ở đó sao anh không thể thốt
Bao dòng châu em hiến tối tân hôn.

Nàng:

Nói làm chi những câu mê sướng quá
Nói những câu khờ dại cả người em
Phải chăng anh tài hoa cao trọng lắm
Đã bao lần khét tiếng ở đền vua
Bao người ngọc đắm say lời ngọc thắm
Bao giai nhân hâm mộ tấm tình thơ.

Chàng:

Anh chỉ ngó say em trong chốc lát
Để hồn thơ rời rạc với mây bay
Gần em luôn để hưởng bao khoái lạc
Thưa em không, anh đâu dám mê say
Một mai kia ở bên khe nước ngọc
Với sao sương anh nằm chết như trăng
Không tìm thấy nàng tiên mô đến khóc
Đến hồn anh và rửa vết thương tâm.

Nàng:

Em quyết níu với bao tơ nắng dịu
Níu thơ anh và níu cả hồn anh
Hoa cỏ sẽ làm ơn theo chứng kiến
Biệt ly nào dứt được mối thâm tình.

Chàng:

Tôi chào em giờ đi không trở lại
Anh xa rồi mà hương phấn vẫn theo luôn.

(chàng biến mất)

Lời suối reo:

Xin đừng vẩy bàn chân trong suối ngọc
Hỡi giai nhân người lụa bến Tầm Dương
Xin nàng đợi để đêm khuya sẽ vọc
Bao nhiêu trăng sáng dịu giữa hơi sương.

Thứ Năm, 15 tháng 5, 2008

Điều giản dị.


Điều Giản Dị
                Nhạc Sĩ: Phú Quang


Dịu dàng hạt nắng đùa nhẹ trên áo
Đôi môi em gọi bao khát khao
mắt em vời vợi đăm đắm trời cao
Em mong manh tựa rừng cây trút rơi lá
Gió chiều bỗng chợt xao xuyến mãi không thôi

* Người yêu ơi dù mai này cách xa
Mãi mãi diệu kỳ là tình yêu chúng ta
Và ta biết một điều thật giản dị
Càng xa em ta càng thấy yêu em

** Hội ngộ rồi chia ly cuộc đời vẫn thế
Dẫu là mặt trời nồng nàn khát khao
Hay đêm mịt mù lấp lánh ngàn sao
Nếu không có người cuộc đời trôi về đâu
Nếu không có người mặt đất quá hoang vu

( (*), (**) -> (*) (*) )

Và ta biết một điều thật giản dị
Càng xa em ta càng thấy yêu em


Thứ Hai, 12 tháng 5, 2008

Mưa nơi này. Mưa nơi kia.

Trời vẫn không có biểu hiện sẽ mưa lớn khi bước chân ra ngoài. Nhưng, biết làm sao được. Đã sang mùa mưa rồi. Và, không mưa ở nơi này không có nghĩa nơi khác trời sẽ tạnh ráo.

Vào Co-op Mart ĐTH đúng 2 phút phải quay ra. Mưa ào xuống. Dừng tạm 5 phút thôi rồi phải đi. Đến Co-op thứ 2 mới có thể mua xong đồ.

Đường trơn. Mà có thấy gì đâu. Như thế tự dưng có một thứ an tâm vô tư vậy.

Giờ thì đầu váng vất!

Thứ Sáu, 9 tháng 5, 2008

Mưa "trên tháng ngày đã qua"

Mới mưa đầu mùa mà đã vất vả rồi. Mưa không lớn, nhưng vừa dứt mưa là nước hối hả tràn vào. Tay mỏi nhừ vì tát nước và thấm nước vắt vào xô, rồi xách ra ngoài sân đổ. Kiểu này coi như tập gánh gồng xách nước mướn cũng được, mỗi tội chẳng kiếm đâu lá sen thả trên mặt nước cho nước bớt sóng sánh .

Chiều mưa. Nhắm mắt nghe mưa mà không muốn mở mắt ra vì biết thức dậy sẽ ... tát nước . Nhưng không trốn tránh được. Cứ phải mở mắt ra thôi. Tốt xấu gì cũng mở mắt ra (rồi lúc khác nhắm cũng được ).

Tháng 5. Mưa buồn hơn mưa tháng 10 không nhỉ!

Một đêm mưa năm nào, nghe đĩa MP3 Tuấn Ngọc mượn của Huê, nghe Trên tháng ngày đã qua mà bất giác rùng mình bởi chút run rẩy trong giọng ca Tuấn Ngọc ... nghe như rạn vỡ ...




Trên tháng ngày đã qua
                 Từ Công Phụng

Rung một cánh nhạc buồn
biết có hay người khóc trên cung đàn lẻ loi
Rơi một ngấn lệ sầu
Có ai hay người khóc cho duyên tình bẽ bàng

Rung một cánh nhạc buồn
Rơi một ngấn lệ sầu
có ai hay người khóc trong tinh cầu lẻ loi

Ngoài kia mưa là những giòng lệ rơi
Theo cuộc tình khi cơn bão đi qua đời mình
Người ơi, người ơi tìm đâu thấy nửa đời xuân thắm
Với tình yêu chúng ta như giọt sương sớm mai
như giọt sương sớm mai long lanh trên cánh hoa vàng

Gom môt chút nắng vàng
Hắt lên soi hạnh phúc trên tháng ngày đã qua
Em nhìn thấy chút gì
Có phải chăng rạn vỡ trong tâm hồn chúng ta

Thôi còn ngấn lệ này với một chút nhạc buồn
Hát lên cho đời sống vơi đi niềm đớn đau./.


Thứ Tư, 7 tháng 5, 2008

Trên mảnh đất tình người.



Trên Mảnh Đất Tình Người
               Sáng tác: Trần Long Ẩn
               
1.
Vượt ngàn dặm xa người đến đây với mảnh đất này
đâu biết con đường ngày mai ra sao
nhưng tin số phận chẳng lẽ nào.

Một ngày mưa đến một dòng suối đỏ
làn sương trắng bay bên kia đồi cây xanh lá biếc.

Ôi nhớ! nhớ bóng dáng người sinh thành
nhớ đến bức tranh đời riêng mình
như một phần quê hương mang theo.

Nhớ những phút đầu ngỡ ngàng
nhớ tiếng lũ chim như nhắc rằng
em là đôi cánh bay vô định
với những ngày buồn tênh
khóc hay cười cũng buồn tênh.


2.
Đời người qua mau mảnh đất kia nay thành nấm mộ
chôn dấu những người mà ta yêu thương
yêu thương mái nhà mẹ ta đang ngồi.

Rồi mùa xuân đến ngoài vườn hoa nở
đàn bướm trắng bay trên lưng đồi mây bay thấp thoáng.

Ôi nhớ! nhớ bóng dáng một con đò
nhớ bến nước xưa vằng trăng hững hờ
cúi mặt nhìn quê hương trong mơ.

Hãy giữ lấy tình yêu con người
dẫu có cách ngăn đừng nghi ngại
mơ một hôm nắng lên xum họp
với những người đang chờ nhau
với những người biết chờ nhau. 

Chủ Nhật, 4 tháng 5, 2008

Semi Final Test

Start:     May 6, '08 6:00p
Subject: McE
Time: 18:00, Tuesday, 06 May, 2008
Avenue: B1.11

Đếm lá ngoài sân.

Sáng tác: Thanh Tùng

Từ ngày quen em
Tôi thật là vui
Tôi vui như thể tôi chẳng là tôi
Từ ngày xa em tôi thật là buồn
Tôi buồn như thể tôi chính là tôi

Ngồi đếm lá rơi trên sân
Đếm xem bao lần em qua

Ngồi đếm tháng năm nhạt nhòa
Dâng bao nhiêu nỗi nhớ

Từ khi bóng em không trở lại
Vườn xưa hắt hiu hương cỏ dại
Sân đầy lá rơi
Chỉ còn thế thôi
-----------------


Em còn nhớ tôi
Từ lúc qua đây
Xin về trước sân
Nhìn lá rơi đầy