Thứ Sáu, 27 tháng 7, 2007

Đêm - hạt mưa òa vỡ ...

Chập tối, trời đã chuyển mưa.
Rồi mưa.
Mà nghe tiếng mưa lúc mới bắt đầu, có cảm giác mưa sẽ dai dẳng …

Và thật.
Mưa đến tận bây giờ.

Tranh thủ làm việc. Mà vẫn nghe tiếng mưa. Tự dưng nghĩ bâng quơ, giờ này, cuộc sống về đêm hẳn là còn nhộn nhịp - những hàng ăn khuya, những xe đẩy, thồ hàng, v.v…

Ngọn đèn cao áp, chắc chắn, vẫn còn cháy đỏ đâu đó …
Mà tự dưng thèm nghe tiếng còi hụ ngoài bờ Kênh Tẻ kia …

Mà tự dưng, hạt mưa lại dày, và gió mỏng …

Mà tự dưng lại nhớ hạt mưa rớt trên vai áo chiều qua, khi đi bộ từ công viên 23-9 về lại cơ quan. Bầu trời phía đại lộ Hàm Nghi sao mà quang đãng, và quang cảnh thật thoáng, dẫu trạm điều hành xe bus gần đó vẫn hoạt động như mọi ngày …

Và nhớ một bài thơ, của ngày 23 tuổi …

Hỏi cuộc sống thế nào?
Thu, đông cây trút lá
Đêm - hạt mưa òa vỡ.
Cứ ngỡ mình chiêm bao!

Dẫu đời có ra sao
Sang xuân, đầy lộc mới.
Nghe đất trời thở nhẹ
Khe khẽ - ngày mới sang.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét