Thứ Sáu, 25 tháng 4, 2008

Final Test (completed)

Start:     May 4, '08 3:00p
End:     May 4, '08 5:00p
Subject: HLM
Time: 15:30, Sunday, 04 May, 2008
Avenue: B1.11

Thứ Năm, 17 tháng 4, 2008

Vết lăn trầm.

Vết lăn trầm

Trịnh Công Sơn

Vết lăn vết lăn trầm
Hằn trên phiến đá nâu thêm ưu phiền
Như có lần chim muông hằn dấu chân
Người đi phiêu du từ đó chưa thấy về quê nhà
Rộng đôi cánh tay chờ mong
Người chợt nhớ mình như đá

Đá lăn vết lăn buồn
Từ hoang xưa dấu chân anh dã cầm
Ôi vết hằn ghi trên bồn gió hoang
Chờ ta da du một chuyến
Ôi môi hờn xin đừng kể lại tích xưa buồn hơn
Đợi chờ năm làm gió qua truông thiên đàng

Thôi ngủ yên đi con ngủ đời yên đi con
Che dấu thân đau rã mòn
Ngủ đời yên đi con như vết thương đau ngủ buồn
Như Trùng dương đêm mắt thâm còn nghe ngóng

Đá lăn vết lăn trầm
Từ cơn đau ấy lưu thân mỏi mòn
Ôm mắt thầm van xin lời thánh đêm
Bài ca dao trên cồn đá
Trên ngai vàng quê nhà
Một thời ngủ yên tuổi xanh
Rồi một hôm chợt thấy hoang vu quanh mình

Thứ Ba, 15 tháng 4, 2008

Thiên Hương.

Ngồi đếm tháng năm.

Những con số - ngày - đã in sâu ký ức.
Chẳng còn muốn nhớ mà sao không quên đi!
Thôi xem như ai cũng có điều khó nói,
Để chẳng cần phải biện minh chi!

Mà ta,
Ta cũng thôi,
Không chi cứ phải băn khoăn mãi thế này!
8 năm đã trôi hay hơn thế nữa,
Có khi,
Có những điều sẽ chẳng nghe lại bao giờ ...  


Má khóc mấy lần trong đời?  

Thưa rằng:  
Thấy một;
Thêm một ai kể ta nghe.

1.
Uất ức đến tận cùng bởi tháng ngày ngột ngạt.
Đau xót nào bằng khi bị chính ruột rà thẳng tay dồn vào đường cùng.
Huynh đệ như thủ túc”, sao nỡ đành quên!
Hay máu mủ ruột rà không thắng được thói đố kỵ bươi móc của nhân thế thường tình?!  

Nhưng đâu thể để lụi tàn như thế!

Lại chuẩn bị ...
Cho những tháng ngày đơn độc.
Bởi chẳng con đường nào không chông gai!  

2.
Tuổi 15.
Chị có lẩy Kiều
Sao án Thiên Hương vận số? 

 “… Nửa chừng xuân
      thoắt
      gãy cành thiên hương …”  

Canh Thân,
Đêm giao thừa,
Cây đời đâm chồi nảy lộc,
Sao cành thiên hương thoắt chốc gãy ngang?

Hay tại bởi “thiên hương” – “hương trời”
Nên bỏ tóc cài trâm mà theo mây về viễn xứ!